Thứ Năm, 19 tháng 11, 2009

ngày tháng cũ mịt mờ như sương khói
thoáng trôi qua lưu lại chút ưu phiền
vui chẳng tìm buồn lại đến triền miên
nào số phận có đâu quên thiên mệnh
rút dao chén xuống nước nước càng chảy mạnh
đàn hát quên sầu càng sầu thêm
gió sớm mai thổi đi bốn phương
xưa nay chỉ thích mình vui cười
chứ có ai muốn mình khóc đâu
hai chữ nhân tình thật cai đắng
muốn hỏi trời cho rõ chuyện đời
nhưng nào có biết được đâu
để rồi những tháng ngày sầu luỵ
một mình ta,
đi khắp đó đây,
phiêu du bốn bể,
đêm về trong giấc mộng Nam Kha

Không có nhận xét nào: