Thứ Tư, 16 tháng 11, 2011

NGẪU HỨNG

Mười tháng rồi phải không em yêu nhỉ ?
Nó chẳng dài bởi chưa trọn một năm
Nhớ không em ? Một ngày ấy đêm rằm
Nơi nào đó ? em và anh hò hẹn
Tình ta đẹp đôi lòng cùng ước nguyện
Sẽ bên nhau và yêu mãi về sau
Có ngờ đâu, anh nào có ngờ đâu
Điều ước nguyện lại đến mau “em hả” ?
Để giờ đây gọi em là Bà xã
Những mến yêu cứ thế vẫn trào dâng
Xa vắng em lòng đau đớn bâng khuâng
Không thể biết vì nhớ mong vô tận

Là vợ - chồng cũng đôi khi hờn giận
Lúc dỗi hờn chỉ muốn đến ôm em
Và hôn lên mái tóc óng huyền
Nói với em rằng “quên đi em nhé !”
Những quá khứ đã trôi qua lặng lẽ
Đừng khơi về những sóng gió nghìn xa
Tình trao em vẫn tha thiết đậm đà
Như ngày đó – ngày đôi ta “hạnh phúc”

Có những đêm từ cơn mơ tỉnh giấc
Nhìn quanh mình chẳng thấy nữa “em yêu”
Lòng nhớ mong đau đớn biết bao nhiêu
Nơi quê nhà em nào đâu thấu hiểu
Đất Hải Phòng không em như vô nghĩa
Trời mênh mông,
Biển sóng vỗ mênh mông.
Nhìn về “phương em”
Nghe lạnh buốt gió đông
Mà thương thương em bao ngày không hơi ấm.

Với tất cả những gì anh muốn nói
Chẳng lời nào viết hết nỗi yêu em
Vẫn yêu em và mãi vẫn yêu em
Yêu tha thiết và mãi yêu tha thiết

Không có nhận xét nào: